Duyên Nam

RANH GIỚI...




Anh về... viếng mộ em lần cuối
Rồi mai kia giong ruổi tha hương
Chiến tranh phá sập cầu thương
Làm ta lỡ nhịp con đường tình yêu
 
Mộ xây đẹp mỹ miều bên mẹ
Cánh đồng quen bao kẻ người qua
Em nay ở lại quê nhà
Anh làm lãng tử, bôn ba xứ người

Từ đêm ấy, nụ cười khiếm khuyết
Khủng đêm rằm. Vĩnh biệt ngàn năm
Đất sâu huyệt lạnh em nằm
Muôn trùng xa cách, sao thăm bây giờ?

Những cây cỏ, làm làn ranh giới
Người trên nầy, nhớ tới em luôn
Em đi để lại nỗi buồn
Làm người ở lại, lệ tuôn đêm rằm

Đôi nhẩn cưới xa xăm đã sắm
Em hứa đeo để thắm duyên lành
Từ lâu anh vẫn giữ dành
Nếu đời ngắn hạn, anh đành mang theo.


(Dec 20-2014)

Được bạn: HB đưa lên
vào ngày: 10 tháng 1 năm 2015

Bình luận về Bài thơ "RANH GIỚI..."